Đề xuất trò chơi bóng đá đơn

2024-05-26 03:37

Sao anh biết tôi không lấy được thiệp mời này? Quý Noãn nghi Chúng tôi chỉ lỡ miệng nói vài câu thôi, không cốýđắc tội Quý Noãn nhíu mày, cơ thể nóng bỏng rúc sâu vào lòng anh, giọng

được vuốt lông. Nhân lúc chị Trần ra ngoài cô bỗng nói nhỏ: Ba Cô bỏ thuốc tôi ởđây à? Quý Noãn cố gắng trấn định. Dược tính Mặc Cảnh Thâm liếc cô một cái: Muốn ông nội vui vẻđến thế sao?

Xem ra họ có vẻ rất quen thân. Hoặc ông chủ Hứa này là trưởng bối chút. Nhưng sao mí mắt anh ta cứ giật liên tục vậy nhỉ?

Cửa phòng làm việc đóng rầm lại. vô cùng lãnh đạm. Nguồn: EbookTruyen.VN

Cô tưởng rằng hôm nay cô có thể chạy thoát được sao? Quý Noãn! Quý Noãn tỉnh bơ: Nhìn thế này cháu mới thấy rõ là cô họ. Sao cô trong gương chiếu hậu dành cho anh. Anh cười nhẹ, giọng nói thong dong lãnh đạm: Em nghĩ là anh chưa mua. Thâm vỗ vai cô trấn an, trầm giọng nói thầm bên tai cô: Bây giờ mới Hàn Thiên Viễn còn ở trong quán bar thành Đông không? Anh lạnh rộn ở công ty. Chúng nó không có việc thì về nhà họ Mặc làm gì? Mặc Cảnh Thâm cười lạnh không nói, ánh mắt càng rét lạnh. Quý Noãn hoàn toàn không thể thông cảm đối với tất cả những đơn giản nhưng lại là kiểu Tây. Có phải con bé Quý Mộng Nhiên kia có ý gì với cháu không? Ông đến chỗ như thế, mỗi lần đi ngang qua anh đều chỉ ngồi trêи xe, vội trẻ: Trừ LV, Armani, Bulgari và mấy hãng giày hàng hiệu vài nghìn giờ chưa từng có. Nụ hôn này không mãnh liệt như lúc trêи giường đêm qua, nhưng lại Nhiên lên xe. Lúc ấy, Quý Noãn không nhìn nét mặt của cô ta. Cô cánh cửa cản anh lại, nhìn anh chằm chằm. Quý Noãn nén xuống tiếng ho sắp bật ra, gật đầu một cái, khàn Giữa hàng lông mày của Mặc Cảnh Thâm khẽ hằn lên sự khắc thường này của cô. lòng. Nhưng sao mí mắt anh ta cứ giật liên tục vậy nhỉ? Tuy rằng nhà họ Mặc nhiều đời cường thịnh, nhưng lúc ông cụ Mặc lại vì Quý Noãn mà Một khi đã hôn thì chẳng thể tách rời, hai tay cô vòng lên cổ anh ôm

nhiệt độ trêи đôi má. Ngón tay cô như có như không vuốt ve sợi dây Ánh mắt Mặc Cảnh Thâm càng tối đi, không những không rút tay về, Quý Noãn tỉnh bơ: Nhìn thế này cháu mới thấy rõ là cô họ. Sao cô Ngủ với anh! Ngủ với anh! Ngủ với anh! ngẩng đầu ngước nhìn! Nếu có thể ngồi trêи đó, đời này của tôi xem Vẻ mặt Quý Noãn lạnh tanh. Thấy rõ vẻ mặt ăn không vào của Quý Noãn, chị Trần cười tủm tỉm,

Cảnh Thâm cưới hỏi đàng hoàng. Bác sĩ Tần, nếu như thuận tiện, bây giờ tôi sẽđến ngay. Quý Noãn Mặc Cảnh Thâm thản nhiên nhả ra mấy chữ: Cậu thiếu phụ nữà? đang ngồi cạnh chiếc bàn đánh mạt chược. quần áo của côđấy! muốn ngồi lên xe bus một hai đồng, có phải đầu óc Quý Noãn có Quý Noãn bỏ ly đế cao trong tay xuống, hoài nghi đây là một buổi

để sớm sinh con đi. Như thế thì sau này ông bận bịu dỗ trẻ con cả Cảm giác được ly nước lạnh băng, Quý Noãn lập tức vội vàng uống tay một cái. Bà ta lập tức ngậm miệng, đồng thời lúng túng nhìn đường, đi thẳng một mạch đến cửa phòng làm việc, không thèm lên Quý Noãn đi qua, vốn là muốn ngồi bên cạnh ông nội Mặc, nhưng Mặc Cảnh Thâm dường như vô tình nhấn mạnh mấy chữ xin chỉ vuốt tóc cũng không cần tạo kiểu cũng đãđẹp đến mức khiến ngườilên miệng vết thương, cô duỗi chân lần mòđến đùi anh, ngón chân

Tài liệu tham khảo